Tình yêu thì chỉ có một, nhưng thứ na ná tình yêu thì có rất nhiều. Con người ai cũng có nụ cười và nước mắt. Nhưng em chỉ cười mà không thể khóc. Vì em tin rằng, một khi nụ cười đã tắt thì nước mắt cũng cạn khô. Nếu như ai chỉ thấy em cười, nên biết thêm rằng có những nụ cười chính là nước mắt. Có câu nói: Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trong trái tim người khác, nếu như chúng ta yêu nhau say đắm, đó là phương pháp duy nhất khiến chúng mình trở nên toàn diện. Đừng che giấu tình yêu và sự dịu dàng cho nhau đến khi trở về cát bụi. Hãy làm cuộc đời tràn đầy sự ngọt ngào. Hãy nói những lời nói thân thương khi hai ta còn nghe được và khi trái tim còn biết rung động theo từng nhịp thở. Đôi khi có những lúc trái gió trở trời, tình cảm cũng hâm hâm theo thời tiết. Chúng ta cũng phải thương yêu chấp nhận. Có lúc tình yêu dành trọn con tim, nhưng có khi nhận lại sự hững hờ, trở mình vô tâm. Chỉ cho phép trở mình một chút thôi nhé. Và đôi lúc có những con đường hai ta phải tự bước đi, vì giận yêu hờn dỗi vu vơ. Và có những khi phải tự tay lau nước mắt vì cãi nhau, bất đồng tư tưởng. Đời luôn buộc con người bằng cái tôi vị kỷ. Buộc tình yêu bay ngang qua gió, trôi lần theo mây. Trói buộc mê say vào những ngày nắng vội. Để buộc lòng mình níu giữ ngày bâng quơ. Sự mất mát và lạc lối luôn làm trái tim đau khổ. Tình yêu luôn đẹp như bong bóng xà phòng, nó đẹp chốc lát nên nó chóng tàn. Như tình yêu mong manh, thiếu cái tôi điềm đạm, nên thổi là vỡ tan tành, chỉ còn lại giấc mơ huyền ảo…
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét