Có chồng rồi tôi chẳng dám lấy trai tân

Tôi luôn nghĩ, gái đã có chồng thì nên lấy người từng có gia đình. Lấy người là trai tân sau này họ sẽ coi thường mình, moi móc quá khứ của mình nếu như có chuyện gì đó xảy ra.


Lấy chồng lần thứ nhất, tôi cảm thấy đó là chuyện hạnh phúc nhất đời mình. Tôi từng cám ơn ông trời vì ông ấy đã ban cho tôi những điều ý nghĩa và cho tôi được gặp anh, được cưới anh, người mà tôi yêu thương vô vàn. Qua 3 năm tìm hiểu nhau, trải qua nhiều sóng gió thăng trầm, có lúc tưởng như gục ngã, cuối cùng tôi lại đứng dậy, vững vàng hơn và chúng tôi đến được với nhau.

Chúng tôi chia sẻ với nhau nhiều, cả gánh nặng vật chất và tinh thần. Anh cũng cho tôi nhiều thứ mà trước giờ tôi không có, nhất là tình yêu của anh dành cho tôi. Mọi thứ đến với tôi thật êm đềm. Chúng tôi vạch rõ kế hoạch tương lai, sinh con đẻ cái, vạch rõ chuyện mình cần phải làm là gì, để chúng tôi có cơ sở vững chắc sau này.

Thế rồi, sau 3 năm tìm hiểu và dành tình cảm cho nhau, tôi quyết định kết hôn với anh. Cuộc sống vợ chồng son thật hạnh phúc, tuần trăng mật ngọt ngào hơn bao giờ hết. Người đàn ông mà tôi yêu thương tưởng chừng như không bao giờ có thể chia lìa ấy, đâu ngờ lại có một ngày phũ phàng từ bỏ tôi.

Sau thời kì vui vẻ, chúng tôi trở về với guồng quay cuộc sống, làm công việc mà mình vẫn thường làm để kiếm tiền và lo cho gia đình. Hai chúng tôi có thuê một căn hộ tốt để ở và lập nghiệp trên thành phố. Công việc của anh tốt hơn tôi, còn tôi chỉ làm về hành chính, lương vài triệu bạc, đủ tiền tiêu linh tinh thôi. Thời gian đó, chúng tôi tập trung kinh tế để lo chuyện con cái. Nhưng có điều lạ là, sau hơn 7 tháng vợ chồng, tôi mãi không có tín hiệu gì của việc có con cả.
Thế rồi, sau 3 năm tìm hiểu và dành tình cảm cho nhau, tôi quyết định kết hôn với anh. Cuộc sống vợ chồng son thật hạnh phúc, tuần trăng mật ngọt ngào hơn bao giờ hết.



Tôi và chồng đã tìm hiểu nguyên nhân, lý do mà bác sĩ đưa ra chính là ở tôi. Tuy bác sĩ không bảo tôi vô sinh nhưng chuyện khó có con là có. Bác sĩ bảo, chồng tôi khả năng thụ thai dễ, chỉ là do tôi có vấn đề khó khăn nên hai người không hòa hợp nhau và khó có con cái. Chuyện này khiến tôi sốc vô cùng. Tôi cảm thấy lo lắng về tương lai của mình.

Cả anh và tôi cũng cố gắng thuốc men nhưng nửa năm sau nữa cũng không thấy tác dụng gì. Tôi lo lắng, buồn tủi và mệt mỏi. Lúc này, chỉ nghĩ là anh sẽ động viên tôi thì tôi sẽ cố gắng được nhưng anh lại chẳng bận tâm gì. Dường như anh từ bỏ tôi, ruồng rẫy tôi ra mặt.

Anh không còn muốn được ở bên tôi nữa. Anh đã bắt đầu có thái độ lạnh lùng với tôi. Anh bảo, vì chuyện không sinh được con , anh phải xem xét lại chuyện vợ chồng tôi, xem xét lại cuộc hôn nhân này. Thế là tình cảm của chúng tôi rạn nứt từ đó. Tôi cảm thấy, những lời anh nói chính là một nhát dao đâm vào trái tim tôi. Tôi không còn cảm giác tin cậy anh nữa, cũng không muốn được yêu thương anh nữa. Tôi muốn ra đi vì không muốn anh thương hại tôi. Tôi đã trở thành người phụ nữ cô độc ngay trong chính nhà chồng mình, ngay cả khi tôi ở bên cạnh người tôi yêu thương.

Tôi chia tay cuộc hôn nhân thứ nhất chỉ với lí do như vậy. Tưởng chừng đó là chuyện thoáng qua nhưng nó lại có ý nghĩa vô cùng lớn với cuộc sống vợ chồng. Chúng tôi bỏ nhau, anh không còn yêu tôi nữa vì anh muốn có một gia đình mới, có con cái. Tôi cũng muốn lắm chứ, tôi không vô sinh nhưng không hiểu tại sao tôi không thể sinh con.

Tôi không muốn lầm lỡ một lần nữa. Bỏ chồng chẳng hay ho gì, bỏ thêm lần nữa thì người ta cười vào mặt mình, bố mẹ mình, nhục nhã ê chề lắm. (ảnh minh họa)

Thời gian đó tôi suy sụp nhiều, sau đó tôi đã lao vào công việc để quên mọi thứ. Tôi bắt đầu gặp nhiều người khác nhau, tôi gặp cả những người đàn ông biết hoàn cảnh li dị chồng của tôi, và họ dành rất nhiều tình cảm cho tôi. Có những người chưa từng có gia đình cũng phải lòng tôi. Vì phải nói là, tôi đúng là một người phụ nữ đẹp và gợi cảm. Nhiều người nhận thấy tôi như vậy và tôi cũng tự tin về ngoại hình của mình.

Có một chàng trai theo đuổi tôi làm tôi rất thích. Nhưng không hiểu sao, tôi lo lắng lắm, tôi không muốn tiến xa hơn với anh ấy, vì tôi sợ, nếu như anh ấy và gia đình anh ấy biết chuyện tôi khó sinh con thì phải làm sao. Tôi không cho đó là vô sinh nên không dám thú nhận, nhỡ đâu tôi và anh lại hợp nhau. Nhưng anh là đàn ông chưa có vợ, còn tôi đã có gia đình. Liệu rồi bố mẹ anh có đồng ý tôi hay không?

Tôi luôn nghĩ, gái đã có chồng thì nên lấy người từng có gia đình. Lấy người là trai tân sau này họ sẽ coi thường mình, moi móc quá khứ của mình nếu như có chuyện gì đó xảy ra. Tôi không muốn lầm lỡ một lần nữa. Bỏ chồng chẳng hay ho gì, bỏ thêm lần nữa thì người ta cười vào mặt mình, bố mẹ mình, nhục nhã ê chề lắm. Tôi đau khổ lắm. Giờ tôi rất yêu anh và anh cũng vậy, nhưng đúng là tôi không dám vượt qua rào cản. Nói ra sự thật thì không dám nhưng nếu không có bầu lần nữa, chắc là tôi phải hi sinh cuộc sống của mình, phải ở vậy nuôi thân hoặc là xin con nuôi thôi đúng không?

Ai cho tôi một lời khuyên, tôi phải làm thế nào bây giờ?

Huyền Anh

0 nhận xét:

Đăng nhận xét