[Sao phải xoắn] Mặt tốt của những điều đen tối đã qua trong đời bạn

Filled under: ,

Bắt nguồn từ thớt này http://vozforums.com/showthread.php?t=2103430, vào thớt tự nhiên thấy đâu đó hình bóng của mình, cảm giác tự nhiên ùa về nên lập thớt tâm sự với a e tí.

Mình tham gia VOZ từ đầu năm 2008. Các box khác thì chủ yếu chỉ vào tìm thông tin mình cần, cái nào ko có thì google search tiếp chứ cũng chả bao giờ lập thớt để hỏi (mất t/g chờ đợi các anh tài, hỏi cụ google nhanh hơn).

F17 thì chỉ chủ yếu là vào đọc chứ chả bao giờ comment, mặc dù thời gian đó có rất nhiều thớt hay và có ý nghĩa chứ ko nhảm như bây giờ. Đơn giản là lúc đó cs của mình khá thuận lợi, nên chỉ đọc, cảm nhận rồi để đấy chứ chả bao giờ lên tiếng (mà nói thẳng ra là chả khoái chém gió lắm nên cũng lười comment)

Mình chỉ bắt đầu comment từ khi t.y gặp nhiều rắc rối (vì lúc đó t/g rảnh rỗi nhiều quá, lại buồn chán chả biết làm gì nên kiếm việc để làm cho nó đỡ chán ý mà), lâu ngày, nghiện VOZ, rồi thành thói quen chém gió lúc nào ko biết luôn

Mà nói đến tình yêu, công nhận chả có cái diễn đàn nào lại quy tụ một lực lượng thất tình đông như F17 (cũ - bây giờ là F145). Mà nói thật, tâm trạng đan chán, lại mò vào một nơi toàn những thằng thất tình, chán đời, tự kỷ, nhiễm cái không khí ấy ko chừng nhảy lầu có ngày. Hôm nào đang tâm trạng mà mò vào là y như rằng, chán chả buồn chết, nhà có cái gì ăn vặt là lôi ra ngấu nghiến cho bằng hết

Mình 27 tuổi, chưa già, nhưng cũng chả còn xì-tin nữa. Cs va chạm chưa đủ, nhưng cũng khá. T/y cũng ko trải nhiều, "thoáng qua" vài cuộc tình vớ vẩn, yêu thực sự thì chỉ có 1 mối tình đầu.

Nói qua một chút về mối tình đầu của mình. Ex của mình khá xinh (theo nhiều người là rất xinh - hình ngay bên dưới - cái này mình suy nghĩ khá kỹ rồi quyết định post ko a e lại bảo mình chém thì tội mình)

Mình với ex quen nhau và yêu qua mạng 8 tháng trước khi gặp nhau bên ngoài và yêu chính thức. Quãng t/g quen ex cũng là quãng t/g tồi tệ của mình, học năm 3 ĐH, bị đuổi, mình bỏ nhà đi gần 1 năm chả thèm về, mặc dù tự đi làm kiếm sống, nhưng sống khá buông thả. Rượu chè bê tha, cafe thuốc lá, bar biếc, thậm chí đâm chém giang hồ cũng có..., chỉ chừa xì ke là ko chơi (đám mình quen lúc đó nghiện xì ke cũng nhiều, cơ mà éo hiểu sao mình ko dính vào). 

Ex lúc đó ngây thơ trong sáng và hiền lắm. Vì ex mà mình từ bỏ lối sống đó, từ bỏ mọi thứ tệ hại, quay lại quyết tâm học lại từ đầu, thay đổi cs và sống có ý nghĩa hơn. Sau đó hơn 4 năm bên nhau, bao nhiêu kỷ niệm vui buồn (mình từng là người khá lãng mạn). Có cả những điều đặc biệt từng xảy đến nữa. Vì vậy ex trong mình có ý nghĩa rất lớn (đã ra mắt gia đình 2 bên và đã nghĩ đến chuyện cưới xin). Đến bây giờ, mình ko phủ nhận, là mình vẫn còn yêu rất nhiều.

Cho nên, ngày - chính xác hơn là quãng thời gian mà tình đầu tan vỡ, cho tới bây giờ, có lẽ là quãng t/g tệ hại và đen tối nhất trong cs của mình. Lý do chính xác cho sự tan vỡ mình xin ko nhắc đến, cs mà, chẳng điều gì là ko thể xảy ra. Một cái chớp mắt của bạn, lúc bạn mở mắt ra cs đã thay đổi rồi, huống gì nhiều năm qua đi

Mình nói quãng thời gian đó đen tối nhất, làm mình đau buồn nhất, ko phải vì cảm giác mình mất đi người mình yêu thương rất nhiều. Mà là vì cái cách - cái giai đoạn - cái thời điểm nó diễn ra.

Lúc đó, công việc của mình ko được như ý, cho nên mình bỏ ngang, tạm thời coi như thất nghiệp. Lòng thì nhiều ý chí lắm, nhưng mà mình ít chia sẻ nên hầu như ai ở ngoài nhìn vào cũng coi như mình là kẻ lông bông sống ko mục đích (có cái vết từ thời bị đuổi khỏi ĐH lần đầu rồi). Mẹ mình vừa trải qua một cơn suy thận cấp tưởng là đi rồi nhưng may trời thương nên vượt qua được, có điều hiệu ứng tâm lý người già, nên mình phải đưa mẹ ra HN khám ở những bênh viện uy tín để yên tâm, nhân tiện tĩnh dưỡng luôn. T/g cũng ko lâu, chỉ hơn 1 tháng. Mình chả bao giờ nghĩ sau 1 tháng đó mình quay lại TP.HCM thì mọi việc diễn ra nhanh đến mức mình ko theo kịp nữa.

Giai đoạn đó, nói chung thất nghiệp, sự nghiệp ko như ý. Ba mình thì vốn trong quân đội nên hơi cổ hủ (lần đầu mình bị đuổi ĐH cũng do ba mình ép mình học trường ko mong muốn nên mình sinh ra chán nản quậy phá - ko phải viện lý do trách ba rồi trốn tránh trách nhiệm, nhưng mà điều đó cũng là 1 phần nguyên nhân). Vì anh mình ở HN còn ba mình thì đi suốt, có khi sáng ĐL chiều TP.HCM mai đã ở HN rồi, nhà chỉ có mình mẹ mình, nên ba chỉ muốn mình về Đà Lạt xin vào cơ quan nhà nước nào đó sống 1 cuộc sống ổn định, gia đình có thêm người. Mà từ nhỏ mình bị sống theo khuôn phép quen rồi cho nên lớn lên mình cực ghét điều đó. Nhưng mà trong nhà so với ba và anh 2 mình thì cơ bản là tiếng nói của mình chả có tí trọng lượng nào.. Gia đình ko hiểu nên mình với mọi người cãi nhau liên miên. Kế hoạch mình ấp ủ và muốn đưa ra thực hiện phá sản vì ba mình quyết ko cấp vốn cho mình làm nữa.

Chưa đủ chán nản, lúc đó mình với ex bắt đầu nảy sinh nhiều mâu thuẫn dù tình yêu vẫn còn kéo dài thêm 1 năm nữa. Đúng lúc mình cảm nhận cs của mình hụt hơi nhất, cần chỗ dựa nhất thì gia đình ko bên cạnh, được mấy thằng bạn thân thì ở xa, xung quanh thì toàn bè chứ chả có bạn. Ex ko những ko thể chia sẻ mà quyết định chia tay . Mình dù còn yêu rất nhiều, và ex cũng ko dứt khoát, nhưng thực sự cảm thấy vô cùng mệt mỏi, và cũng cảm nhận từ khi đi làm ex thay đổi quá nhiều, t/y với mình có lẽ cũng ko còn. Cho nên mình chủ động nói lời chia tay.

Lúc đó mình đã tưởng ko gượng dậy được nữa mà buông xuôi mọi thứ luôn (thực sự là mình đã hoàn toàn buông xuôi, mặc kệ cuộc sống hơn 1 tháng trời khi chia tay rồi mới bắt đầu gượng dậy). Vậy mà cho đến bây giờ, lúc này, mình đã hoàn toàn vượt qua mọi chuyện.

Sau chia tay, mình bắt đầu tìm một công việc mới, dù ko hài lòng lắm, nhưng vẫn cố gắng chấp nhận nó để tìm cơ hội khác (như đã từng chấp nhận rằng mình mất đi người con gái mình yêu thương nhất thì có cái gì mà ko chấp nhận được nữa). 
Mình có nhiều thời gian hơn để học, cảm nhận mình tích lũy thêm được nhiều kiến thức hơn. Mình dần biết cách dung hòa cs và hòa thuận hơn với gia đình, liên lạc bạn bè nhiều hơn (trước đây lúc còn bên ex nhiều khi vô tâm thật, quên cả bạn bè, nhiều lúc cũng chả để ý đến gia đình, trong tâm trí chỉ có ex - 4 5 năm trời, cái này tự ). 
Mình dần mở rộng được các quan hệ xã hội hơn chứ ko gò bó hạn hẹp trong các mối quan hệ như khi còn bên ex.
Biết chăm sóc bản thân mình nhiều hơn (lúc bên ex, vì yêu nhiều quá - có lẽ vậy, cho nên mình chăm sóc người ta nhiều quá mà quên mất cũng cần chăm sóc cho bản thân mình). Tiết kiệm được nhiều tiền bạc hơn, dần mua được những thứ mà mình muốn (lúc bên ex, đa số là nghĩ sẽ mua gì cho ex chứ chả bao giờ nhớ đến những thứ mình cần - ex mình gia đình nói chung cũng ko khá giả, lại hay mơ ước, mình thì ko muốn cho ex phải tủi thân nên nói chung cũng chiều - nhiều lúc hết tiền mà ko dám nói với gd, cũng chả dám nói với ex gặm mì tôm chết cha luôn)
Có nhiều thời gian để tiếp tục rèn luyện được những sở thích mà khi bên ex mình lãng quên (rảnh rỗi ngồi vẽ vời..., tập chơi được thêm vài bài guitar, làm được thêm vài mô hình giấy, đọc sách...). Lấy lại được thói quen nhâm nhi cafe đen, thả hồn và khói thuốc nghe ballad mỗi sáng CN như thời sinh viên. Mỗi lần vào quán có thể dõng dạc nói với e phục vụ xinh đẹp rằng: cho a 1 ly cafe nóng pha phin - thêm cái tẩy đá nữa chứ ko phải nhỏ nhẹ:cho a lý sinh tố ... (mình bình thường ko hút thuốc cũng chả sao, nhưng mà ucf thì ko hút thấy nhạt lắm, đi ucf với ex toàn phải kêu sinh tố hoặc sữa)
Ngồi chơi game online chả ai làm phiền (cứ tưởng tượng đang fifaonline2 hay DDay mà tin nhắn tít tít, quên ko trả lời là @#&$#(@#...., rồi đang công thành hay war Bang hội mà đt reo là lại im im out game chạy đứt cả dép đến bên ex, tối về nói dối a e trong Bang là: cúp điện, rớt mạng...)
Trong công việc có thời gian tối đa để tập trung, những lúc nản chí, nhớ lại những lời nói ko tin tưởng của gia đình, của ex, nghĩ đến giai đoạn tình yêu tan vỡ là tự nhiên lại có động lực (gần như là một dạng tự ái - nhưng cũng tốt) để tiếp tục. Và cho đến bây giờ có thể nói là mình khá thành công trong công việc - ko thể phủ nhận, là ảnh hưởng của sự tan vỡ tình đầu tác động khá nhiều đến điều này

Cho nên giờ mới cảm nhận thấy, cuộc sống này ko chỉ có tình yêu, tình yêu vốn chỉ là một phần rất nhỏ trong cái thế giới rộng lớn mà mình đang sống. Cuộc sống điều gì cũng có 2 mặt, tốt và xấu. Có những thứ bạn nghĩ là tệ hại, nhưng còn đó mặt tốt của nó mang đến cho bạn nhiều động lực hơn với cuộc sống, để bạn có quyết tâm vượt qua mọi chuyện và sống tốt hơn.

//Khỉ thật, thằng bạn nó cho gói trà Ô Long, lỡ làm ấm trà đặc thành ra sáng đêm luôn, edit thêm một chút

Mình thấy những người chia tay tình đầu vì lý do xuất hiện kẻ thứ 3, thường hay nói về ex kiểu: nó thế nọ, thế kia..., hoặc có xu hướng nghĩ đến những điều tệ hại ex đã đối xử với mình, nói về ex với trái tim mang đầy nỗi hận. Ko nên. Mình nhớ có bài viết nào đó khuyên vượt qua nỗi đau chia ly tình đầu bằng cách nghĩ tới những điều xấu xa nhất của ex. Nhưng điều đó chỉ đúng trong giai đoạn đầu sau chia tay, đôi khi nó mang lại cho bạn động lực ghê gớm để vượt qua mọi chuyện. Nhưng khi đã cân bằng cs, hãy tập cách loại bỏ những suy nghĩ đó ra khỏi đầu óc mình. Như vậy bạn sẽ cảm thấy cs thoải mái hơn và dễ dàng mở rộng tâm hồn để đón nhận một t/y mới. Dù đã c/t, thì cũng hãy tôn trọng ex như lúc ban đầu, vì dù sao thì đó cũng là người mà mình đã từng yêu.

Chia tay - kết thúc một mối tình, có thể làm bạn với nhau hay không mình không xét, tùy hoàn cảnh nữa, nhưng tuyệt đối đừng mang theo trong lòng cảm giác hận. Vẫn biết t/y là ích kỷ, sự xuất hiện của kẻ thứ 3 luôn làm cho mình mỗi khi nghĩ về điều đó lại khó chịu, nhưng mang theo hận thù, cuối cùng cũng chỉ làm nỗi đau thêm dài. 

Một số cá biệt yêu để lợi dụng, lấp chỗ trống... mình không nói, nhưng đa số, khi ngta đến với tình yêu, đều mang theo những điều đẹp đẽ. Và không ai khi yêu lại muốn phải c/t. Cho nên, đổ vỡ xảy ra nguyên nhân của sai lầm luôn luôn ko bao giờ từ một phía.

Mình thấy có nhiều bạn than nghèo, thiếu điều kiện cho nên ex lựa chọn thằng đi SH, Dylan gì đấy... Mọi trường hợp chia tay do kẻ thứ 3 xuất hiện, lựa chọn của ex đúng hay sai, chúng ta ko cần xét. Có thể đó là quyết định đúng đắn, cũng có thể đó là một phút sai lầm. Phụ nữ, xét cho cùng, đến khi đi làm, va chạm cs nhiều, người ta - theo hướng tất yếu của cs - sẽ buộc phải lựa chọn điều gì tốt nhất cho mình. 

Hãy thôi nghĩ đến những sai lầm của ex, những điều đó, bạn không thể sửa đổi được. Hãy đối diện với sai lầm, khiếm khuyết của chính mình, đó là điều bạn có thể thay đổi. Với mình, trong t/y, mình yêu ex nhiều, rất nhiều, cho nên mình chỉ luôn nghĩ về ex, giúp ex hoàn thiện bản thân, mà quên mất một điều - là phải hoàn thiện bản thân mình trước. Mình mất 5 năm sống vô nghĩa, cho nên mình muộn 5 năm để lo cho sự nghiệp. Kết quả là mình ko tạo được sự an tâm cho ex, đánh mất tình yêu - một cái giá phải trả khá là đắt. Nếu mình yêu lần thứ 2, mình tin là mình sẽ không để điều đó lặp lại.

Cần có cái nhìn thoáng hơn với những gì tệ hại xảy ra với bạn. Lúc này, nó có thể là mất mát. Nhưng một lúc nào đó sau này, bạn sẽ nhận ra, mất mát đó thật nhỏ bé, cái bạn nhận lại được đáng giá hơn nhiều.

//Đôi dòng tâm sự với a e Vozer, hi vọng những a e đã thất tình, đang thất tình... sắp thất tình sẽ có đủ động lực vượt qua mọi chuyện và tiến lên phía trước, để f145, để HỘI ĐÊM DÀI sẽ là nơi mọi người vào nhìn lại mọi chuyện đã qua với nụ cười trên môi chứ ko phải là nơi để a e kéo vào than thở, tự kỷ, khóc hận chuyện đã qua

Lao động hăng say - Tình yêu sẽ đến

0 nhận xét:

Đăng nhận xét