Mười năm khoảng lặng có bao lần?
Gánh nặng cuộc đời nào phận an
Lối nhỏ cuộc đời ta bước tới
Nặng lòng đêm vắng một không gian.
Mười năm cố nén bao lần nhớ
Nhìn dáng ai qua ngưỡng cửa mơ
Nghe xót trong tim từng khoảnh khắc
Lạc nhau hóa kiếp đá mong chờ.
Ai có nghe mười năm xót xa
Bóng dài con phố từng chiều tà
Mình tôi lẻ bước trong sâu lắng
Tìm bóng hình em thủa mặn mà.
Mười năm rồi lại bao năm nữa?
Ta sẻ thấy nhau một thoáng xưa
Hay giữa cơn mê gọi phiến lệ
Ru con tim nhỏ mê khúc thừa.
Nhịp thời gian lặng lẻ đi qua
Như những tàn phai in dấu hài
Có lúc nào em bất chợt nhớ ...
Gã khờ năm ấy ... bụi nào phai.
Mười năm hạnh ngộ ... một lần không
Biết hỏi ai đây thay đổi lòng?
Đành nhé mười năm ôm nuối tiếc
Ta về nối tiếp đời rêu phong.
Mười năm lạc lối đường hoa thắm
Nặng lắm hồn tôi những lỗi lầm
Về giữa khoảng không đời lãng tử
Từng đông lạnh buốt buồn xuyên tâm.
Thôi nhé từ đây khép nỗi nhớ
Ru những mười năm trong hững hờ
Quay lại từ đầu trang giấy trắng
Viết trang tình mới hồn nên thơ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét